Bị buông ra, hắn hơi khó chịu kéo kéo quần áo nhăn nhúm, thầm trừng mắt nhìn Võ Tắc Xuyên, hừ một tiếng đi sang bên cạnh.
Võ Tắc Xuyên cảm thấy khoảng cách chưa đủ xa, đưa tay ra hiệu cho Khương Thăng Nguyệt đi sang bên cạnh một chút nữa.
Tôn Trạch: ……
“Không biết có chuyện gì không thể cho ai biết! Sao phải trốn xa như vậy?
Chờ ta về sẽ nói với chủ quán, để ngươi không ăn nổi cơm…”
Lời thì thầm lẩm bẩm của Tôn Trạch theo một luồng gió nóng thổi vào tai Khương Thăng Nguyệt.
Nàng không chút để ý đi xa thêm vài bước theo ý Võ Tắc Xuyên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play