Lần này mình lại được nhờ người ta chiếu cố.
Thời Kiều Kiều nghe xong giải thích cũng không hỏi thêm, mà gọi anh em Lục Nghiễn đến bên cạnh, giới thiệu với Tần Quân: “Tần ca, tuy lô lương thực này là bọn họ làm chủ quyên tặng, nhưng hai đứa trẻ này là hai người sống sót duy nhất của thôn này rồi. Phần thưởng quyên tặng lương thực nên có phần của bọn họ.”
Tần Quân đương nhiên gật đầu: “Yên tâm, ta hiểu ý ngươi.”
Hoàn cảnh của anh em Lục Nghiễn, Thời Kiều Kiều đã nói rõ với hắn qua điện thoại.
Hắn thật sự không thể tưởng tượng được, trong một cái thôn nhỏ như vậy, lại có những người độc ác đến vậy.
Hắn nhìn Lục Nghiễn, biết đối phương còn mang thương, nên không chạm vào. Hắn nhìn cơ thể căng thẳng của cậu bé, và cô bé luôn đi theo bên cạnh có chút sợ hãi, không khỏi thở dài, sau đó dịu giọng nói: “Yên tâm đi, đất nước sẽ không bỏ mặc ngươi và em gái đâu.”
Nghe lời này, Lục Nghiễn nước mắt tuôn rơi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT