Điền Hoa nhìn Đường Vi, cười như một người anh lớn: “Ngươi đừng để ý, bọn họ cả đời làm ruộng ở nông thôn, cũng chưa từng thấy chuyện gì, bọn họ chỉ là vừa vặn nhìn thấy các ngươi, trong lòng có chút kích động thôi.”
Mấy người sống sót kia cười toe toét, nụ cười chất phác vô cùng, dưới ánh lửa trong hầm mộ, lại giống như ác quỷ ăn thịt người.
Đường Vi vuốt phẳng nổi da gà trên cánh tay, cười mỉm nói: “Bọn họ cảm ơn còn không kịp, anh Điền, ngươi đừng có suy nghĩ nhiều.”
Điền Hoa gật đầu: “Cũng may các ngươi tới đúng lúc, bọn họ chuyển tới đây, đã sớm từ giếng làng múc không ít nước, nếu không cũng không có cách nào nấu cháo mà uống.”
Đường Vi ra vẻ cảm kích phụ họa.
Nồi cháo không ngừng sủi bọt, dần dần tỏa ra mùi hương quyến rũ, Điền Hoa vì kế hoạch thuận lợi tiến hành, bên trong thậm chí không cho một chút ngũ cốc.
Một lúc sau, Điền Hoa khuấy nồi cháo, nói: “Ngươi cũng gọi anh họ ngươi và bọn họ lại đi, cháo sắp xong rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT