Vương Giai theo bản năng hỏi: "Vậy là đại quân châu chấu đã đi qua rồi, số lượng ít đi nên tiếng động cũng nhỏ hơn một chút."
Thời Kiều Kiều vốn không muốn nói, nhưng thấy Vương Giai quá tò mò, đành phải nói giảm nói tránh một câu: "Chúng đang ăn cơm."
Đường Vi sững sờ, sau đó có chút hoảng loạn: "Ăn cơm? Chúng ăn gì, cửa sắt hay đá?"
Thời Kiều Kiều: "Là thi thể của những anh chị em xông pha đi đầu."
Cả đêm hôm qua, từng đợt châu chấu không ngừng đập vào cửa, châu chấu phía trước trực tiếp bị ép chết, sau đó dính vào cửa và vách núi, vừa lúc bị châu chấu phía sau lấp đầy bụng, một lát sau lại tiếp tục đập.
Nửa ngày, bên bộ đàm không có động tĩnh gì.
Đường Vi và Vương Giai thực sự bị ghê tởm, lông trên cánh tay dựng đứng, trong lòng rùng mình, cảnh tượng đó không thể tưởng tượng được, nghĩ đến thôi đã sợ không nhịn được mà nôn ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT