“Làm ơn, đừng cướp đồ của ta, đó đều là lương thực cứu mạng!”
Thời Kiều Kiều nhướng mày, giọng nói này sao nghe quen thuộc thế?
Nàng nhìn người đàn ông đang không ngừng kêu gọi cầu xin, có chút quen mắt.
Nàng nheo mắt lại, cẩn thận nhận dạng một lúc lâu, mới nhận ra người này.
Đây không phải là đại bá của nàng sao?
Thời Bá Lập mặc một bộ quần áo rách rưới, ôm chặt túi trong tay, chết sống không buông.
Mặt hắn đầy bụi bẩn, râu ria xồm xoàm, khóe mắt còn có một vết sẹo chưa lành hẳn, kéo dài đến khóe miệng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play