“Ở đây cũng không có một cây xanh nào, ngay cả rễ cây cũng bị thối rữa.”
“Trong hoàn cảnh khắc nghiệt như vậy, người sống sót thường sẽ chọn ra tay với đồng loại.”
Sắc mặt Chu Hiểu Võ biến đổi: “Nếu vậy, có lẽ chúng ta vào thành lắp định vị sẽ không thuận lợi lắm.”
“Dù sao trong mắt những người sống sót đó, chúng ta là thức ăn biết đi.”
“Đừng lo, chúng ta có súng có bom, cùng lắm thì một băng đạn tiễn đối phương đi.” Tô Lưu Viễn an ủi Chu Hiểu Võ.
Đúng sáu giờ, Giang Phỉ cùng mọi người lên xe xuất phát.
Lục Dục phụ trách lái xe.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play