Giang Chính Khang nắm lấy tay Tào Tú Hồng: “Ta đưa giày bông cho con là việc của ta, là ta muốn cứu con.”
“Ta bị tàn phế, không có quan hệ gì với con cả, đừng tự nhận trách nhiệm về mình.”
Tào Tú Hồng không khỏi cay cay mắt: “Được…”
Lục Dục ngồi gần nhất, lấy một tờ giấy đưa cho Tào Tú Hồng.
“Mợ, cho mợ này.”
“Cảm ơn…” Tào Tú Hồng đột nhiên ngẩng đầu nhìn Lục Dục, ngay cả nước mắt cũng không lau:
“Tiểu Dục con gọi nhầm rồi?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play