Giang Phỉ ừm một tiếng: “Có đẹp không?”
“Phải đẹp chứ!”
Tô Lưu Viễn dang rộng hai tay, hít sâu một hơi: “Cảm giác không khí đều trong lành hơn.”
Tiêu Sơ Hạ: “Sớm nên cho nổ tung cái nơi đó rồi.”
“Không có mấy thằng khốn đó, biển sao có thể bị ô nhiễm?”
Mục Thanh Chu rất tán thành lời Tô Lưu Viễn và Tiêu Sơ Hạ: “Không có nước R, thế giới sẽ chỉ tốt đẹp hơn thôi.”
Để tránh núi lửa nước R phun trào do vụ nổ, Lục Dục nhìn mấy phút, liền quay về buồng lái tăng tốc điều khiển tàu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play