Nói đến đây, giọng Tô Lưu Viễn rõ ràng run rẩy hơn: “Ta không tìm ai để cầu cứu, cũng không tìm được đất liền, cứ thế trôi dạt theo dòng hải lưu.”
“Có người muốn ăn ta, muốn cướp cái tủ gỗ của ta, là Tiểu Hắc cắn chết đối phương.”
“Trên biển không có thức ăn và nước ngọt, chúng ta đành phải nhặt rác ăn, nếu may mắn thì đôi khi câu được một con cá.”
“Ta và Tiểu Hắc chia đôi để ăn, khát thì uống nước tiểu, uống máu cá.”
Tiêu Sơ Hạ lo lắng hỏi: “Ngươi và Tiểu Hắc đã ăn bao nhiêu cá?”
“Mạc Ngôn An nói, sinh vật biển bị nước thải hạt nhân ô nhiễm, con người không thể ăn.”
Tô Lưu Viễn ngây người: “Chúng ta chỉ ăn ba con cá nhỏ bằng lòng bàn tay…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play