Giang Phỉ: "Ta phát hiện có người chạy thoát, ra đuổi nhưng không bắt được."
"Kẻ chạy thoát là độc nhãn và một tâm phúc ngồi ở bàn vuông, ta đã sai hai huynh đệ đi tìm rồi, nhưng trời mưa có thể sẽ rửa trôi dấu vết của họ."
"Và độc nhãn lúc ăn cơm có nói một câu rất kỳ lạ."
A Mãnh đem nội dung cuộc trò chuyện trước đó kể cho Giang Phỉ.
"Ta nghi ngờ lão đại Chợ Bắc là người khác, độc nhãn chỉ là lá chắn."
Giang Phỉ cau mày.
Nếu vậy thì càng phiền phức hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT