Nhưng nghĩ đến lúc này căn bản không thể câu nệ chuyện nam nữ, hắn nghiến răng cởi sạch quần áo của Thẩm Vân Nhiên.
Thẩm Vân Nhiên tỉnh lại còn tưởng mình đã đến thiên đường, giường mềm mại, chăn ấm áp, còn có căn phòng ấm áp này.
Chuyện này nhìn thế nào cũng không giống thời mạt thế.
Nàng có chút kinh ngạc ngồi dậy, chăn trượt xuống khỏi người, nàng phát hiện mình vậy mà không một mảnh vải che thân, quần áo ban đầu của nàng đã không còn thấy đâu nữa.
Lúc này cửa phòng mở ra, liền thấy Hà Hiểu cầm một bộ quần áo đi vào, khi nhìn thấy Thẩm Vân Nhiên tỉnh lại, hắn kích động lao đến bên giường:
“Thẩm Vân Nhiên, cuối cùng cô cũng tỉnh rồi?”
Thẩm Vân Nhiên ngây ngẩn nhìn Hà Hiểu, lại nhìn chính mình. Khuôn mặt nhỏ của nàng tức khắc đỏ bừng. Hà Hiểu vội vàng đưa bộ quần áo trong tay nhét vào tay Thẩm Vân Nhiên:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT