Quay lại thì lô gạo mì đó đã biến mất, Lưu Thác còn ở đây một mực không thừa nhận mình đã mang đồ vào.
Thẩm Vân Nhiên bây giờ đã nhìn rõ, Lưu Thác rõ ràng muốn tham ô lô gạo mì này, còn muốn mượn việc này đuổi mình đi.
Lưu Thác vẻ mặt như "chết lợn không sợ nước sôi": "Ngươi nói mang vào thì mang vào: bằng chứng đâu?"
Lưu Thác vừa nói vừa cười như không cười nhìn Thẩm Vân Nhiên, hoàn toàn là bộ dạng "ngươi có thể làm gì ta".
"Ngươi......"
Thẩm Vân Nhiên tức đến không nói nên lời, nếu không tìm được lô hàng này, Lưu Thác chắc chắn sẽ mượn cơ hội này đuổi mình ra khỏi nhà ăn.
Công việc mà Thanh Thiên tìm cho mình còn chưa được bao lâu, mình không thể vì chuyện này mà bị đuổi đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT