“Ta biết!”
Chính vì biết Lạc Tình Thiên chấp niệm với cha mẹ mình, nên hắn mới không muốn buông tay.
Trần Thần vốn còn muốn nói gì đó, nhưng thấy đại ca không còn vẻ mất mát như lúc trước, hắn liền im miệng.
Chiếc xe cứ thế chạy về phía xa, cuối cùng chỉ để lại một bóng dáng xanh nhỏ bé.
Lạc Tình Thiên vì có thẻ căn cước nên được sắp xếp ở phòng có tiêu chuẩn cao nhất trên tàu.
Vừa vào phòng, Lạc Tình Thiên đã nằm vật ra giường ngủ thiếp đi.
Trời ơi, nàng chưa bao giờ bị say xe, say máy bay, say Tiểu Lục và chim lớn, chỉ có say tàu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play