Không chỉ tức Trương Hòa Bình thắng gấp, càng tức mình đã không nhắc nhở hắn giảm tốc độ.
Còn có một chút nữa là, nếu không phải hắn có không gian, khi cảm thấy không lành lập tức thu bé con vào, thì làm sao có thể khiến đứa bé này bây giờ vẫn còn quằn quại không chết, nghĩ lại thật sự là một phen sợ hãi.
Đồng thời cũng hối hận, lúc ấy sao mình không suy nghĩ đến nguy hiểm tiềm ẩn, nhất định phải ôm bé con ngồi cùng Kiều An.
Nếu ý thức an toàn của hắn cao hơn một chút, đặt thêm một chiếc làn an toàn ở ghế sau xe, như vậy cho dù lần này ngoài ý muốn Kiều An bị thương ở trán, nhưng bé con bình an vô sự, trong lòng hai người cũng sẽ dễ chịu hơn rất nhiều.
Nhưng trên đời này không có thuốc hối hận, hắn chỉ có thể cảm tạ trời xanh đã cho họ không gian, mới để lần kiếp nạn này có thể may mắn thoát khỏi.
Thẩm Ngạn Minh giọng lạnh lùng nói: “Không có việc gì, may mắn là tốc độ xe không quá nhanh.”
Dù lại là sự thật, nhưng cũng khiến Trương Hòa Bình đổ mồ hôi lạnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT