Thẩm Ngạn Minh muốn lấy hạt cà phê sản xuất trong không gian ra đưa cho hắn để tỉnh táo, nhưng hoàn cảnh công việc của Trương Hòa Bình không thực sự thích hợp với loại đồ vật cần thời gian chế biến.
Loại bột cà phê hòa tan này vẫn thiết thực hơn, chỉ cần tìm chỗ đứng uống nước là có thể pha một ly để uống.
Trương Hòa Bình nhận lấy lọ, không hỏi nó từ đâu mà có, vui vẻ nói: “Lão Thẩm, anh thật chu đáo, em đang cần cái này!”
Thẩm Ngạn Minh gật đầu, “Cứ yên tâm uống, nếu đồng nghiệp có cần thì cũng có thể chia cho họ một ít. Ta có nguồn hàng, trong ngắn hạn việc cung cấp cho anh không có vấn đề gì.”
Hắn không dám hứa hẹn cả đời, sợ có ngày thế giới sụp đổ, không có lý do và cớ gì để lấy thêm đồ vật ra.
Trương Hòa Bình xúc động ôm lấy Thẩm Ngạn Minh, nói một câu “Tôi cảm thấy mình ôm được cục vàng, hắc hắc hắc!”, rồi bỏ chạy.
Thẩm Ngạn Minh đứng lại chỗ cũ, cười bất đắc dĩ nhưng đầy cưng chiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT