Mà cái đầu heo đó, sau khi quá chậm chạp nghe được lời hứa của Đào Gia Niên, cũng tức đến không thở nổi.
Nàng cố gắng đứng dậy, chỉ vào Đào Gia Niên mắng: “Đồ bùn nhão không đáng kỳ vọng, sai lão Lương làm một mình hai việc, lại còn đau lòng cái con tiện nhân kia.”
Đào Gia Niên cười lạnh, “Ngươi có thể so với nàng sao? Ngươi cái đồ không biết xấu hổ, ngay trước mặt người khác dám làm chuyện đó. Lúc trước theo ngươi, ta đúng là mắt bị mù. Bây giờ nghĩ lại, đúng là buồn nôn chết đi được.”
Nguyên Nhược Tích nghe Đào Gia Niên nói vậy, nói không đau lòng là giả. Ít nhất lúc trước đã từng trả giá tình cảm chân thành, sao miệng hắn nói ra lại không chút lưu tình vậy?
Nàng tức giận đến nước mắt lưng tròng, nghẹn ngào nói: “Hừ, lúc trước ở cùng với bùn, ta vẫn còn là một người con gái trong trắng đấy.”
Đào Gia Niên cười khẽ, “À, ai biết là thật hay giả. Nếu ngươi thật sự trong trắng như vậy, cũng sẽ không cùng Đồng Hiền Bảo ở trước mặt mọi người, diễn ra cảnh kích tình như vậy.”
Nguyên Nhược Tích mặt như lửa đốt, nhưng vì má sưng nên không nhìn ra. Nàng vô cùng khó xử, vì màn kịch ngày đó, bị không ít người nghe lén, dẫn đến bây giờ đi đâu cũng bị người nhìn chằm chằm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT