Hắn ước lượng trọng lượng của chiếc rương, rồi dùng ba phần sức lực ôm lấy, chào Tất Kiều An rồi sải bước đuổi theo bước chân Trương Hòa Bình.
Trương Hòa Bình ở phía sau không ngừng kêu lên: “Lão Thẩm, ngươi lại lừa ta! Cái rương của ngươi, không có đựng gì cả, đúng không? Không thì, với thể trạng của ngươi, làm sao có thể trâu bò hơn cả Kỷ Khang Vĩnh?”
Thẩm Ngạn Minh không trả lời thẳng, chỉ cười nói: “Chẳng lẽ ngươi không hiểu, kẻ sĩ ba ngày không gặp đã phải nhìn với con mắt khác sao?”
Trương Hòa Bình rõ ràng không tin, hắn lắc đầu nói: “Vậy thì tiến bộ của ngươi quá rõ ràng rồi, sức lực này, phải để chúng ta cạo bao nhiêu mắt? Ta không tin, ngươi nhất định là vì lừa ta nên mới nói vậy.”
Thẩm Ngạn Minh “xùy” một tiếng, “Đến lúc đó tự ngươi thử chuyển một chút là biết, còn cần ta dạy ngươi sao?”
Nói xong, hai người đi tới trước thang máy. Kỷ Khang Vĩnh đã mở cửa chờ cả hai.
Thẩm Ngạn Minh đặt chiếc rương vào, sau đó quay người đi đón Tất Kiều An.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT