“Ngoan nào, trong không gian không có người khác, hai chúng ta đi vườn hoa dạo một chút, coi như là tình thú.”
“Ta không đi!” Tất Kiều An nhìn Thẩm Ngạn Minh, mang theo một chút khẩn cầu.
Thẩm Ngạn Minh lại từ khu trữ vật lấy ra một chiếc khăn tay vuông, buộc vào mắt nàng.
“Ánh mắt của ngươi như vậy sẽ khiến ta cảm thấy mình tội ác tày trời, nhưng ta chỉ muốn cho ngươi đi cùng ta một chút. Nếu không phải trong không gian, ta tuyệt đối sẽ không làm như vậy, nhưng bây giờ không có người khác…”
Thẩm Ngạn Minh vuốt ve mặt Tất Kiều An, yêu thương nói.
Cơ thể Tất Kiều An thả lỏng hơn nhiều, nhà mình lão công đã nói đến nước này, nàng còn muốn tiếp tục từ chối sao?
Giống như, có chút cố chấp…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT