Ngươi cứ nói ta là ân nhân cứu mạng của mẫu thân ngươi, điều này làm ta cảm thấy giống như đang cướp công lao của người khác, rất chột dạ.
Thật ra nói trắng ra, hai ta chỉ là bạn bè giúp nhau một chút việc nhỏ. Người có công thực sự là những người tận tâm trong bệnh viện.
Hơn nữa, ngươi không phải nói y sĩ trưởng của mẫu thân ngươi là người bà con xa của nhà ngươi sao? Ngươi phải thật tốt cảm ơn người ta, đừng có cứ luôn nhắc đến ta, làm người ta nghe trong lòng không thoải mái.”
Tằng Nhất Minh nghe xong, gật đầu nói: “Biết rồi, về sau ta sẽ chú ý. Chờ mẹ ta xuất viện, ta sẽ mời mọi người ăn cơm cho tươm tất.”
“Đầu tuần không phải đang nghèo rớt mồng tơi sao, tuần này là có ăn ngon rồi?”
“Ha ha, đây không phải là tâm trạng tốt lắm sao, nên có tâm tư làm chuyện khác. Gần đây làm không ít thịt, ngươi có muốn không?”
Thẩm Ngạn Minh nhíu mày, “làm ở đâu vậy, chất lượng có đảm bảo không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT