“Có lẽ vậy!”
Hai người lại lướt mạng hơn một giờ nữa thì trời đã tối.
Đèn trong văn phòng không bật sáng, vì mọi người đã bàn bạc và quyết định tan làm.
Tuy tuyết ở Hải thị đã ngừng rơi, nhưng gió vẫn thổi mạnh.
Hầu như không có người đi bộ trên đường, vì một cơn gió thổi qua là có thể cuốn người đi. Thẩm Ngạn Minh và Tất Kiều An, dù ngồi trong xe, vẫn cảm nhận được lực đẩy hoặc lực cản từ gió.
Tất nhiên, còn có cả tiếng gió rít gào.
Đi một đoạn đường đầy ám ảnh, mới thuận lợi trở về dưới lầu. Tất Kiều An nhìn thấy đèn thang máy sáng, suýt chút nữa đã rơi nước mắt vì xúc động.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT