Tất Kiều An thấy Thẩm Ngạn Minh cho tay vào nước suối suýt nữa hét lên, “Ngươi không muốn sống sao, ta chỉ nói bừa thôi, còn chưa biết nước này rốt cuộc là cái gì, vạn nhất có độc thì sao?”
Tất Kiều An đi túm lấy cánh tay Thẩm Ngạn Minh, nhưng Thẩm Ngạn Minh lại cười, “Không sao, có lẽ đúng như ngươi nói.”
Thẩm Ngạn Minh giơ tay phải lên, nơi cổ tay có một đường phân cách làn da thành hai màu, mu bàn tay là làn da trắng nõn, cánh tay thì là làn da hồng hào do nắng chiếu.
“Tay ta khi tiếp xúc với dòng nước suối này cảm thấy rất thoải mái, giống như cảm giác lúc trước mưa năng lượng tiếp xúc với làn da, có một luồng năng lượng rất dịu dàng tràn vào cơ thể.”
Tất Kiều An thấy Thẩm Ngạn Minh thần sắc dịu dàng, liền biết hắn không nói dối, nàng đi đến bên suối, do dự một chút rồi duỗi một ngón tay ra.
“Thật sự là vậy, chẳng qua năng lượng vẫn có chút khác với năng lượng nước mưa, cái này, giống như dịu dàng hơn.”
Tất Kiều An rút ngón tay ra khỏi suối nước, chỉ thấy phần tiếp xúc với nước suối trở nên vừa trắng vừa mềm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT