“Coi như không biết có thể trồng trọt, cũng đã biết có thể trữ vật. Nhiều hơn hay ít hơn thì có liên quan gì. Nếu như không có trăm phần trăm nắm chắc xác định họ sẽ không nói ra, vậy mấy người này, đời này chỉ có thể ở lại nơi này.”
Tất Kiều An mỉm cười, nhưng lời nói ra lại có chút vô tình.
Nếu như những người kia dám có ý kiến, nàng bây giờ có thể bẻ gãy răng của họ, hoặc là trực tiếp ném ra khỏi không gian.
An An gật đầu, ngược lại không nói gì.
“Được rồi, đi nghỉ ngơi một lát đi, cha ngươi ở đây không có việc gì đâu.” Tất Kiều An nhìn đôi mắt thâm quầng của An An, có chút lo lắng nói.
An An lắc đầu, muốn hầu hạ bên cạnh cha mẹ. Noãn Noãn cũng vậy, nói cái gì cũng không chịu đi. Ngay cả Đại Nga Tử cũng nằm lại nhà.
Tất Kiều An bất đắc dĩ cười cười, dùng ý thức mang hai chiếc lều vải từ khu trữ vật tới, nói: “Vậy ở đây hai ngày đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT