Nghệ thuật này bắt nguồn từ cuộc sống, vạn nhất Noãn Noãn lớn lên thật sự có người lấy chuyện này ra nói, nhà ngươi bảo bối coi như bực mình.”
Thẩm Ngạn Minh đối với Tất Kiều An nhíu mày, như muốn nói: “Thấy chưa, đây không phải là ta đang nói chuyện giật gân.”
Tất Kiều An sờ mũi: “Khụ, ta biết rồi, sau này sẽ chú ý.”
Một đám người hàn huyên một hồi, rồi tan.
Trên đường, Thẩm Ngạn Minh kéo tay Tất Kiều An, thấp giọng nói với nàng: “Ta không phải không thích Kỳ Lân, cũng không phải ghét bỏ tuổi của hắn lớn. Mà là Kỳ Lân là một chàng trai lớn, hắn có suy nghĩ của riêng mình. Hắn không nhất định thích Noãn Noãn, cũng không nhất định có thể chờ đợi mười mấy năm.”
“Ý nghĩ của Kỳ Hi Lập không thể áp đặt lên hắn, cậu bé có thể sẽ có tâm lý nghịch lại.
Nhà ta Noãn Noãn vẫn là một cô bé, tương lai thế nào còn khó nói, không cần thiết sớm trói buộc với hắn. Lại nói, với điều kiện của hai chúng ta, nuôi Noãn Noãn cả đời cũng không thành vấn đề.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play