Ai ui, nhìn cái đầu của ta, đứng đây làm gì nha. Dù sao cũng không có chuyện gì, về nhà ta ngồi một chút nhé?
Vợ chồng họ thấy vậy không từ chối, cười ha hả đi theo Tằng mẫu, Tằng Nhất Minh về khu D.
Trên đường đi Tằng mẫu vẫn lải nhải: Chúng ta đến Hải thị là mấy tháng trước, nơi này không tệ, nhân viên bảo vệ các thứ đều tốt, quy định cũng rõ ràng, quản lý cũng nghiêm ngặt.
Không giống Côn Mông Sơn bên kia, quá nhiều người, đội bảo vệ dù có cố gắng quản lý đến mấy cũng hiệu quả quá nhỏ. Hơn nữa đồ ăn bên kia rất khó ăn, cũng không có gì bổ dưỡng. Nếu không phải mẹ và cha con lớn tuổi rồi, không muốn vất vả, chắc chắn đã sớm rời khỏi đó rồi.
Nhưng cũng không ở lâu được, mùa đông bên kia thật sự quá lạnh. Đất tuy không bị nước biển nhấn chìm, nhưng lại cằn cỗi quá ghê gớm, muốn cắm cái gì xuống đất cũng không được. Hơn nữa rau dại, nấm dại cơ bản không có, không giống nơi này, sản vật còn khá phong phú...
Tằng mẫu mồm mép không ngừng, Tằng Nhất Minh bất đắc dĩ cười cười, dùng miệng hình biểu thị: Mẹ con cứ như vậy, các vị thứ lỗi cho.
Thẩm Ngạn Minh và Tất Kiều An cũng rất tốt tính, trên đường đi tuy không nói chuyện, nhưng cũng "ừm", "à", "có đúng không", "đúng" phụ họa. Cảm giác rất có sự tham gia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT