Trở về, nàng nhét vào tay Thẩm Ngạn Minh, một nhà bốn người thành kính hướng về phía mộ địa cúi lạy.
Thẩm Ngạn Minh lúc tế bái, trong lòng nghĩ: “Mong cho đời sau của các ngươi, có thể đầu thai ở một thế giới bình an vui sướng. Mong cho các ngươi, có thể cả đời thuận buồm xuôi gió.”
Tất Kiều An nghĩ lại là: “Mong cho các ngươi trên trời có linh, có thể phù hộ cho những hạt giống ta gieo xuống nở hoa kết trái. Ta không biết tương lai thế giới này sẽ biến thành bộ dạng gì, nhưng chỉ cần có lương thực, nhân loại liền có hy vọng.”
An An Noãn Noãn không biết đây là đang làm gì, nhưng vẫn học theo dáng vẻ của ba mẹ cúi mình chào.
Đại gia nói lời từ biệt với người bạn, dùng cánh tay lau nước mắt, hỏi Thẩm Ngạn Minh: “Còn nhìn nữa không, không nhìn ta trở về đi.”
Thẩm Ngạn Minh gật đầu: “Ta đưa ngài về nhà.” Ở đây, quá mức áp lực.
Đại gia với đôi mắt rưng rưng cười cười, “Nơi này, mai táng mấy ngàn người gặp nạn. Tiểu tử, ngươi thật có tâm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT