“Ngươi, ngươi, ngươi truy a, meo!” Quất Miêu Lục Lục không cam lòng yếu thế nói, còn đem mình tròn vo cái mông đối Mai Thi hình như có khiêu khích.

Mai Thi nhìn chằm chằm con kia Quất Miêu cái mông, nhắm lại hai mắt, thở sâu, lại mở ra, khóe miệng cười toe toét xấu xa cười, nói “ngươi là có thực thể không giả, nhưng là hệ thống thao tác giao diện còn tại ta chỗ này, ngươi nếu là tại không đến…… Cẩn thận ta lựa chọn trở lại nhà máy diệt Virus. Ta vừa mới nhưng nhìn diệt Virus nhắc nhở, muốn giáng cấp, hoàn nguyên xuất xưởng thiết trí tại đưa trở về đâu.”

“Meo ~ ngươi làm sao âm hiểm vậy? Ngươi không còn là cái kia xinh đẹp, rộng rãi, đáng yêu, thiện lương túc chủ nữa.” Lục Lục nghe Mai Thi uy hiếp, quay đầu nhìn Mai Thi với đôi mắt ngấn nước, miệng không ngừng nịnh nọt, xem ra nó thật sự bị lời Mai Thi nói làm cho sợ hãi.

“Ngươi ngoan ngoãn để ta nắn bóp một cái, ta sẽ bỏ qua ngươi, thế nào?” Mai Thi thấy Quất Miêu có vẻ nũng nịu, giọng điệu của mình cũng chậm lại, chỉ là giọng điệu này rất giống thời cổ đại loại nam bá nữ nhị thế tổ.

Mà Quất Miêu Lục Lục lúc này chính là cái “nam” bị bá, cái “nữ” bị lấn.

Quất Miêu Lục Lục hướng về phía Nghiêm Huy đang đứng cách đó không xa kêu meo meo cầu cứu, Nghiêm Huy lại biểu thị mình lực bất tòng tâm.

Là một người làm công, làm sao có thể đắc tội lão bản?

“Meo, ngươi cái tên vong ân phụ nghĩa tra nam, meo ~” Lục Lục vừa nói, vừa trừng mắt nhìn Nghiêm Huy, đôi mắt màu biếc tràn đầy trách cứ, phảng phất Nghiêm Huy chính là loại đàn ông phụ lòng lừa tiền lừa sắc thời cổ đại, “ngươi đều lột ta……”

“Ngừng, lời ngươi nói……” Nghiêm Huy nhanh chóng cắt lời Quất Miêu, “không quá văn minh … Lại nói, Mai tỷ tỷ sẽ không làm gì ngươi đâu.” Nói đến đây, ý tứ rất rõ ràng là “ngươi cứ theo hắn đi”.

“Meo meo meo meo meo?”

Quả nhiên nhà nàng, nhân công trí năng vẫn là cái nhân công trí năng đó, thăng cấp cũng không có thăng trí thông minh. Cuối cùng thậm chí khuất phục dưới “dâm uy” của Mai Thi, làm một con mèo lớn Quất Miêu nũng nịu lăn lộn cầu ôm.

Dù là về sau Mai Thi và Nghiêm Huy nói chuyện phiếm, nhắc tới chuyện đưa hệ thống 666 trở về nhà máy diệt virus.

Mai Thi nói khi đó chỉ là lừa Lục Lục, giao diện hệ thống có chức năng đó, nhưng là quyền thực thi chức năng đó chỉ có chủ não mới có, ai bảo hệ thống nhà bọn họ làm nhân công trí năng cũng không phải là danh phù kỳ thực?

Tốt a, Lục Lục biết sự thật thì nước mắt của nó cũng không rơi xuống. Đây đều là chuyện sau này, hiện tại trước mắt thời gian, Mai Thi ngoài lướt điện thoại, ăn thịt, chơi tuyết còn có thêm một hoạt động giải trí là hút mèo.

Đáng tiếc, cuộc sống như vậy, đợi trong phòng liên tục một tuần lễ không ra khỏi cửa cũng sẽ bị điên lên, đúng không?

Ngoài cửa tuyết lớn đầy trời đã gần một tuần lễ, Mai Thi nhìn chằm chằm tuyết ngoài cửa sổ, đã dày đến mức cơ bản nhanh chóng chặn cửa luôn, điều này có nghĩa là nàng bây giờ, bị cưỡng ép phong ấn trong tiệm.

Nói thật, trước kia có khách tới cửa còn tốt, trong tiệm này không có khách, bọn họ sống như heo.

Ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn, ăn rồi chơi.

Lần đầu tiên Mai Thi thật tình cảm thấy làm heo không dễ dàng, nhất là nàng hiện tại có một thể chất không dễ béo, ngươi nói đánh thịt nạc tinh heo heo nhóm nuôi phiêu sinh hoạt có phải là thảm hại hơn không?

Mai Thi đứng ở cửa ra vào, quay đầu nhìn Nghiêm Huy đang ngồi ở quầy, đeo tai nghe không để ý đến chuyện bên ngoài, thấy ngón tay hắn lướt trên bàn phím, tiếng gõ bàn phím cộc cộc cộc thanh thúy có thể thấy Nghiêm Huy là một thiếu niên nghiện net, còn là loại người đắm chìm trong trò chơi không thể tự kiềm chế!

Thu hồi ánh mắt, Mai Thi lại nhìn về phía cửa lớn của cửa hàng nhà mình.

“Ta muốn ra ngoài!” Mai Thi mở cửa, hướng về phía “tường tuyết” trước cửa này hét lớn, và sau đó… Một con Zombie lão huynh tay, có lẽ vô ý lang thang tới gần, đột nhiên từ trong tường tuyết vươn ra, đây là một bàn tay đen thui, đen thui còn mất hai ngón tay, một chút ngả vào trước mắt Mai Thi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play