“Đừng nói nhảm.” Thường Phi Sương giận hắn một chút, nói: “Về sau liên quan đến Minh Dịch bọn họ, tự ngươi đi tìm đi, ta không giúp ngươi thông báo.”
“Trưởng quan…” Viên phó quan Viên bồi an nhìn về phía Mạc Vấn Thù mặc áo khoác màu đen ôm sát người, rồi nhìn về phía phương hướng số hai căn cứ Hoa Hạ mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy, hỏi: “Ngài không phải nói muốn đến xem sao?”
“Đúng vậy.” Mạc Vấn Thù ánh mắt lại nhìn về phía xa hơn, khóe mắt quét nhìn về phía thanh niên tuấn tú mang kính gọng vàng, nói: “Muộn mấy ngày cũng không cần gấp, các ngươi tiên tiến thành là được rồi, ta sẽ theo tới sau.”
“Cái này…” Ngay lúc Viên bồi an còn đang chần chờ, sự kiên nhẫn của Mạc Vấn Thù cũng sắp hao hết.
“Ừm?” Thấy Mạc Vấn Thù mất kiên nhẫn, Viên bồi an không dám nói thêm gì nữa, chỉ lui về sau nửa bước, nói: “Trưởng quan, ngài trên đường cẩn thận, ta đã buộc chặt người của ta dưới tay.”
“Ừm, không muốn ở số hai căn cứ làm chuyện gì xấu, chúng ta chỉ là đến tham quan mà thôi.” Mạc Vấn Thù nói một lần nữa trước khi đi, sau đó vươn tay. Viên bồi an rất có nhãn quan đưa qua một cái ba lô màu đen. Mạc Vấn Thù khoác lên vai rồi biến mất trong màn đêm trước tờ mờ sáng.
Mà phía sau hắn, hàng chục đôi con ngươi đỏ rực sáng lên trong màn đêm. Vừa rồi còn là một vị phó quan tuấn tú ôn hòa giờ phút này đã tháo kính, xoay người đi, trong đôi mắt đỏ rực hiện lên một vòng ngân sắc, nói: “Giữ kỹ khí tức và vị trí của các ngươi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play