Mai Thi vội vàng lắc đầu, trong lòng thầm mắng, trên mặt vẫn cười hì hì nói: “Sẽ không ~ Ta là đang nghĩ cho ngươi mà, chính ngươi nếm thử con ngỗng này đi, tốt thì ngươi đã nhận, không tốt thì thôi.”
Đằng sau không nghe thấy hệ thống nói chuyện, Mai Thi cũng không sốt ruột. Nàng biết hệ thống đang quét hình, kiểm tra con ngỗng này, đương nhiên không đi quấy rầy hắn.
Nghiêm Huy nghe hai người nói chuyện cũng nhìn về phía con ngỗng kia. Hắn sờ ngực mình, nơi có khối tơ ngỗng mịn màng, phụ trợ nói: “Nếu hệ thống không muốn, vậy quay đầu có thể cho ta được không? Mai tỷ tỷ, bộ lông này còn có thể làm gối đầu.”
“Ý kiến hay quá!” Mai Thi cùng Nghiêm Huy cùng tiến đến ngỗng ngực, ở đó sờ sờ bộ lông mềm mại, với bộ dáng như muốn lật lọng, hệ thống 666 rốt cuộc không nhịn được, hét lên: “Các ngươi đừng nhúc nhích! Đó là của ta, lông của ta!”
“Ngươi nếu không thu đi, vậy chính là của ta.” Thấy Mai Thi một bộ dạng hay giỡn, hệ thống 666 nào dám chần chờ. Trong chớp mắt, con ngỗng này toàn thân trên dưới trụi lủi không còn một sợi lông, nhìn kỹ còn thấy cả lỗ chân lông mọc lông vũ cũng trở nên trơn nhẵn tinh tế.
“Trời ơi! Sáu, tay nghề của ngươi không tệ a.” Mai Thi vừa sờ ngỗng, vừa suy tư ngày nào đó để hệ thống làm sạch lông chân cho nàng. Kỹ thuật tốt như vậy chỉ để làm sạch lông cho ngỗng thì quá uổng phí tài năng này.
【 Hừ ~ 】 Hệ thống kiêu ngạo khẽ hừ một tiếng, không chút để ý Mai Thi đã để mắt tới hắn.
Không có lông ngỗng, thân thể ngỗng nhỏ đi một vòng, nửa người trên dễ dàng xuyên qua cổng. Thế là Mai Thi cùng Nghiêm Huy dắt lấy cánh ngỗng kéo vào trong phòng. Nhưng là…
Nửa phần đùi trở xuống tương đối to béo, dẫn đến nửa người trên con ngỗng đã vào trong phòng, còn nửa phần mông kia thì kẹt lại trên khung cửa, hướng về phía ngoài cửa…
“Trán…” Hai người đều im lặng. Cái này… hình tượng quá đẹp, không đành lòng nhìn thẳng.
Sững sờ một lát, Nghiêm Huy trước hết hoàn hồn. Hắn như an ủi Mai Thi, lại giống an ủi mình, nói: “Không sao không sao, động mấy đao là có thể làm cho nó vào được, không sao không sao.”
“Đúng đúng đúng, động dao động dao.” Mai Thi cũng gật đầu, chạy đến phòng bếp đem tất cả đao cụ rút thưởng ngày đó lấy ra, trải trên chân Nghiêm Huy, nói: “Ngươi động thủ đi, ngươi cảm thấy cái nào dùng tốt thì dùng cái đó.”
“Ta cảm thấy phong nhận không sai.”
“Vậy ngươi dùng phong nhận?”
“Trong tiệm không phải là không thể sử dụng dị năng sao?”
“A, vậy ngươi ra ngoài?”
“Thế nhưng là cửa…”
“……”
Con ngỗng to lớn, một cánh cửa không chứa nổi.
Trải qua ngàn khó vạn kiếp, chín trâu hai hổ, hệ thống 666 dưới sự tẩy não thành công của Mai Thi, đã phân giải con ngỗng khổng lồ này thành vô số phần.
Nhìn trên mặt đất từng chậu thịt lớn, chân ngỗng và cánh đặt cùng một chỗ, thịt sườn ngỗng bỏ da đặt ở một chỗ, mềm nhất thịt sườn ngỗng cũng được cất giữ riêng. Khung xương còn lại, Mai Thi tham khảo xương heo để xử lý, chuẩn bị dùng nấu canh.
Con ngỗng to lớn, một cái nồi không chứa nổi.
“Hô, mệt quá.” Mai Thi làm bộ lau thái dương, không có chút mồ hôi nào, thở dài. Mà hệ thống 666, kẻ thực sự xuất lực, nhìn thấy chủ túc không biết xấu hổ như vậy, biểu thị tức giận.
【 Rõ ràng là ta làm! 】
【 Ừ, ngươi làm. 】 Giọng điệu qua loa của Mai Thi sắp tràn ra màn hình. Nàng hô Nghiêm Huy đem một chậu đồ ăn chuyển vào tủ lạnh sau bếp. Điều này làm cho hệ thống 666 tức giận đến nói ra một đống loạn mã.
【 Ngươi ¥ &…… %…… % ¥ ¥ % nói xong…… % ¥ tinh hạch % ¥ 】
“Ngươi nói gì?” Mai Thi dọn xong thịt mới phát hiện hệ thống thật sự bị nàng làm phát bực. Lúc nàng đang thở một hơi, lúc này mới phát hiện hệ thống nói chuyện xuất hiện loạn mã.
【 Đầu, ngỗng tinh hạch, ngươi nói ta. 】 Được thôi, hệ thống 666 hiện tại liên tục câu đều nói không hoàn chỉnh. Nhưng Mai Thi vẫn hiểu ý hắn.