“Ừm!” Không thể không nói, khi nghe Nguyễn Nguyễn nói mình là người có biểu cảm đó, Mai Thi thật sự bị nghẹn lại. “Khụ khụ……” Mai Thi chột dạ gục đầu vào hộp cơm. Trời ạ, mất mặt quá đi mất!
Nguyễn Nguyễn không để ý đến Mai Thi đang mất mặt. Chờ Mai Thi chỉnh đốn lại cảm xúc, ngẩng đầu nhìn về phía Nguyễn Nguyễn, ánh mắt có chút lấp lánh, tiếp tục nói: “Tiếp tục đi.” Hy vọng phía dưới sẽ bớt nham hiểm hơn.
Sau đó, đôi mắt trong veo của Nguyễn Nguyễn đột nhiên nheo lại, như thể tập trung tất cả tinh quang nhìn về một chỗ nào đó, nhếch miệng lên một tia cười lạnh lùng, nói: “Như vậy kích thích sao? Ôi ~ không biết lúc chết có còn kích thích như vậy không.”
【Mẹ nó, bá đạo như vậy, lãnh khốc, tà mị, trung nhị sao? 0.0】 Mai Thi nhìn dáng vẻ của Nguyễn Nguyễn, nhìn về phía Nghiêm Huy đang cúi đầu vì hơi xấu hổ, cũng không khỏi lấy làm kỳ lạ. Nhân viên của nàng thế mà còn có bộ mặt này sao?
“Ừm, Nghiêm ca ca chính là như vậy.” Nguyễn Nguyễn hài lòng gật đầu với màn biểu diễn của mình, rồi tiếp tục bắt đầu màn tiếp theo, biểu diễn cho Tang Khê.
“A hống hống hống hống rống ~” Đột nhiên, Nguyễn Nguyễn phát ra tiếng cười giống như mụ phù thủy độc ác trong truyện cổ tích, làm Mai Thi nổi da gà.
“Ai nha, kích ~ thích ~ nha, nhìn ta không đè chết các ngươi! Dám vây quanh ta?” Nguyễn Nguyễn bắt chước với biểu cảm đó, mắt mở to, nghiến răng nghiến lợi, đáy mắt mang theo một tia điên cuồng, thật khiến Mai Thi muốn trao cho cậu ấy một tượng vàng Oscar.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play