Hai người mạnh mẽ như vậy, không có lý gì thủ hạ lại không mạnh.
“Có phải cũng rất lợi hại không? Trông có vẻ rất già dặn?” Mai Thi vừa đi về phía tiền sảnh, vừa hỏi Nghiêm Huy. Nghiêm Huy nghe, trên mặt hiện lên vẻ lúng túng.
Mạnh hay không mạnh hắn không biết, nhưng có một tên ngốc lớn kia thì chắc chắn.
“Trời ạ ~” Một ngụm đậu phụ cá trơn truốt vào bụng, cùng với nước dùng tương ớt tươi nóng hổi trong miệng nhanh chóng bùng cháy như lửa. Trong đầu Đinh Trúc, trừ cái gì trời ạ, đất ạ, có lẽ cũng không còn từ ngữ nào khác để hình dung.
Mặc dù bún thập cẩm cay đã sớm nổi tiếng trong căn cứ, nhưng loại nước dùng tương ớt này có lẽ chưa lan đến căn cứ. Cái hương cay này trong khoảnh khắc làm Đinh Trúc suýt chút nữa khóc ra nước mắt vì cay.
“Đinh thúc, ta nhớ ngươi không quá thích ăn cay……” Trương Nghiêu ăn bún thập cẩm cay, ngẩng đầu nhìn Đinh Trúc đối diện, lúc này đã đầy trán mồ hôi.
“Tê…… Thẩm thẩm của ngươi trước kia rất thích ăn cay, ta thỉnh thoảng cũng sẽ nếm thử.” Đinh Trúc cảm khái, lại gắp một miếng rong biển kết cho vào miệng. Nước mắt trong mắt làm Trương Nghiêu có chút ăn không trôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT