Đi thẳng vào vấn đề như vậy, Mai Thi cũng không nghĩ tới. Nói mạo muội thật sự là rất mạo muội.
Mai Thi nhìn Đoạn Diễm và những người khác, hỏi ngược lại: “Vậy các ngươi cần bao nhiêu?”
“Chúng ta bên này cũng đã nghiên cứu ngươi để Minh đội trưởng bán bún thập cẩm cay nguyên liệu nấu ăn, bao gồm năng lượng, giá cả càng cao bên trong bao gồm năng lượng cũng càng nhiều. Căn cứ vào chủng loại bún thập cẩm cay ngươi cung cấp, số lượng chúng ta cần cũng khác nhau.” Đoạn Diễm không nói chết, theo ý nghĩ của hắn thì tự nhiên càng nhiều càng tốt, nhưng là Mai Thi có thể cung cấp số lượng bọn họ không rõ ràng, cũng không thể trực tiếp mở miệng làm đối phương sợ hãi.
“A, dạng này a.”
Mai Thi gõ nhẹ ngón tay trắng nõn lên mặt bàn. Đoạn Diễm không rõ trong lòng nàng đang nghĩ gì, nhưng đơn giản cũng chỉ là đang tính toán những chuyện bún thập cẩm cay đó.
Đôi tay trắng nõn, thon thả của Mai Thi thu hút sự chú ý của Đoạn Diễm. Đó là một đôi tay luôn được che chở cẩn thận, nhìn là biết chưa từng trải qua khổ cực. Đối với điều này, Đoạn Diễm cũng không khỏi cảm thán vận mệnh thật là bất công, có ít người cả đời đều được ông trời chiếu cố.
Đoạn Diễm thu hồi ánh mắt, quay đầu liếc nhìn vết sẹo còn sót lại trên tay Thường Phi Sương, trong lòng dâng lên một tia đắng chát nhàn nhạt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play