“Đúng rồi, ca ca ngươi dạo này thế nào?”
“Ca ca dạo này tốt hơn nhiều rồi, tâm tình cũng ổn định hơn chút.” Trương Duyệt Quỳ nói đến đây thì tâm tình cũng tốt lên, chẳng qua lại chợt nghĩ đến điều gì đó nên nhìn về phía Mai Thi hỏi, “Ngày đó đến tiệm ngươi khách nhân kia đi rồi sao?”
Nghe Trương Duyệt Quỳ hỏi thăm về hành tung của Ty Ngạn và đám người kia, Mai Thi bất đắc dĩ lắc đầu nói, “Cái này ta thật sự không biết, chắc là đi rồi, nhìn bọn họ không giống như là muốn ở lại đây lâu.”
Mai Thi thật sự không biết hành tung của Ty Ngạn và đám người kia. Bọn họ cũng chỉ đến tiệm một lần, nàng cũng chưa kịp nghe ngóng được gì. Chẳng qua, từ sự việc lần trước, nàng nhìn ra Trương Duyệt Quỳ và Ty Ngạn dường như không hợp nhau.
Trương Duyệt Quỳ lộ vẻ khó xử. Hai ngày nay nàng cũng không dám tùy tiện đi lại một mình ngoài đường. Trực giác mách bảo nàng nên tránh xa Ty Ngạn ra. Nhưng nếu tinh hạch đã sắp tiêu hao hết, nói gì đến việc dựa vào bún thập cẩm cay để lấp đầy bụng, tuyệt đối không thể chống đỡ được mấy ngày, nàng không thể không ra khỏi cửa.
“Tốt lắm, nếm thử đi, bạch tuộc viên.” Mai Thi cười, đưa bạch tuộc viên cho Trương Duyệt Quỳ rồi không nói thêm gì nữa, thực ra là hậu trường lại tìm Lục Lục.
【 Lục Lục bảo bối ~ 】
【 Nói chuyện đi, đừng đào hố, tạ ơn. 】 Vừa mới vì ăn tôm trượt bị thiếu mà biểu thị sinh khí, Lục Lục từ chối lời thỉnh cầu gọi nó là bảo bối của Mai Thi.
【 Người đến tiệm ta ăn cơm hai ngày trước còn ở gần đây không? 】

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play