Nghe trong lời nói của Nguyễn Nguyễn có sự oán giận, Mai Thi ngược lại không tức giận, nhưng điều đó không có nghĩa là nàng có thể dung túng Nguyễn Nguyễn kiêu ngạo như vậy. Nàng vươn tay xoa xoa khuôn mặt nhỏ của Nguyễn Nguyễn, nói, “Khi nào ta nói thầy giáo chính là dạy kiến thức cho con? Lại nói, kiến thức trên đời có muôn vàn, ngành học càng nhiều vô số kể, chuyên ngành có chuyên công. Ngay cả khi họ không dạy được kiến thức cha ngươi để lại, nhưng họ có thể dạy ngươi phương diện khác.”
“Khác?”
“Đúng vậy, sáng mai tự con học sẽ biết.”
Mặc dù Mai Thi đã chuẩn bị trước cho Cố Uyên và Thiệu Lâm, nói rằng tính cách của Nguyễn Nguyễn không giống trước đây, nhưng qua lần tiếp xúc trước, Cố Uyên lại cảm thấy Mai Thi nói có chút phóng đại. Mặc dù Nguyễn Nguyễn dường như nhạy cảm hơn trước, nội tâm càng thêm khép kín, phòng bị người khác càng nặng, nhưng cũng chỉ là còn tốt.
Trong thời thế này, những người có nội tâm khép kín, phòng bị nặng cũng không ít.
Nhưng là chờ đến hôm nay, sau khi Cố Uyên đón Nguyễn Nguyễn về, Cố Uyên cảm thấy Mai Thi nói đúng. Khi Nguyễn Nguyễn xác nhận sáng hôm nay chỉ là rèn luyện thân thể, Nguyễn Nguyễn liền bắt đầu trạng thái đau đầu.
“Hôm nay chúng ta học những thứ này?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play