“Thêm sâm núi, vị sâm hơi nặng nên canh gà hương vị tự nhiên khác biệt.”
“Thêm sâm núi à?”
“Ừm, chẳng qua sâm núi nấu chín ăn vào miệng thì không ngon. Trước khi canh thành, tôi đã vớt những miếng sâm ra. Món canh này uống vào, rất tốt cho người thường xuyên thức đêm, tinh thần không tốt.”
Hứa Huệ học làm canh gà từ mẹ mình. Khi đó, việc học của nàng áp lực nặng nề, mẹ nàng thường nấu một bát canh cho nàng sau khi nàng học bài về khuya. Chỉ là vừa nghĩ đến mẹ mình, đến ngôi nhà mà trong đó vĩnh viễn chỉ có mẹ con nàng, mối oán khí vốn đã cố gắng đè nén đối với Từ Duệ, không hiểu sao lại một lần nữa bùng phát.
“Nguyên lai… thêm sâm núi hương vị mới có thể như vậy.” Từ Duệ mang theo ngữ khí phiền muộn, đôi mắt dần ướt át. Lại nếm thêm vài ngụm bằng thìa, lúc này mới nhịn không được nói: “Thê tử của ta cũng từng thích nấu loại canh gà này, chỉ là khi đó ta chỉ biết ăn, cũng không hỏi nhiều… Sau này khi nhớ nàng, ta liền thử tự mình nấu, chỉ là khi đó phát hiện làm sao cũng nấu không ra mùi vị ban đầu…”
“Ngươi nhớ nàng?”
“Ừm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play