Ban đầu ăn giống như rau trộn, nhưng không mang lại cảm giác chua cay nhẹ nhàng sảng khoái như rau trộn. Nó quyện với hương vị đậm đà của nước dùng vịt, vị cay tươi của tiêu dây leo. Nhất thời, Mai Thi không ngừng gắp đũa. Chỉ đến cuối cùng, Mai Thi ngẩng đầu lên đã thấy Nghiêm Huy cau mày.
"Sao vậy?"
"Cái này... Ăn ngon thì ngon, nhưng ta không làm được..." Nghiêm Huy cảm thấy việc nấu sao cho nước canh không dính nồi và bọc hết nguyên liệu đã là không phải trình độ của hắn rồi. Nhưng Minh Dịch làm ra không phải là để họ học sao? Ăn ngon thì ngon, nhưng quá trình học được cách làm nó lại vô cùng đau khổ. Nghĩ đến đây, Nghiêm Huy chỉ cảm thấy đồ ăn trong miệng mình sẽ không còn thơm nữa.
"Một loại này độ khó rất lớn, với tư chất của ngươi cũng không thích hợp học." Minh Dịch vừa ăn vừa nhìn Nghiêm Huy, nói: "Đây chỉ là ta làm cho mọi người nếm thử thôi, không có ý muốn ngươi học."
Nghiêm Huy: "..." Không có thì không có, cũng không cần thiết nói về tư chất của hắn. Trong tiệm này, có ai có thể sánh ngang với trình độ làm đồ ăn của hắn chứ?
Buổi sáng, Mai Thi và Minh Dịch trong tiệm vẫn vui vẻ hòa thuận. Còn ở căn cứ Trường An, vì vấn đề của đại cữu tử nhà mình, Cố Uyên và những người khác đã bắt đầu chuẩn bị tiến hành chính sách quanh co.
"Cho dù các ngươi có đồ ăn ngon đến đâu dụ dỗ ta, nếu Thiệu tiên sinh không muốn nói, ta cũng sẽ không tiết lộ cho các ngươi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT