Không phải Mai Thi không muốn giúp đến cùng, trong tiệm cô thật sự không có gì để đựng nước.

“Đa tạ!” Hạ Bạch cảm kích nhìn về phía Mai Thi, rồi nhìn về phía Quý Phù bên cạnh. Dưới bàn, Mễ Mễ lặng lẽ nắm chặt tay Quý Phù. Mai Thi đứng ở đây, góc nhìn này thấy rất rõ.

【A, chanh dưới cây ngươi và ta.】

Kể từ khi có cơ hội giải quyết ba bữa ăn mỗi ngày, Minh Dịch tuyệt đối sẽ không bỏ lỡ bất kỳ bữa ăn nào. Buổi chiều, sau khi chỉnh lý xong quán trọ nhỏ, Minh Dịch dẫn theo tiểu đội đi thanh lý khu vực xung quanh một lần nữa. Minh Dịch liên tục xác định mình đủ bữa tối rồi liền dẫn đầu chạy về phía tiệm bún thập cẩm cay của tiểu Thi.

Sau khi bốn người dùng xong bữa tối, Luke cũng chú ý tới tình cảnh thê thảm của tiểu đội Vương Mãnh. Luke đặc biệt tiến lên hỏi thăm tình hình, nhất là về khu vực họ đi thăm chiều nay. Trong lòng anh nghĩ ngợi ngày mai họ có nên đi hay không.

Không còn cách nào khác. Theo tốc độ ăn bún thập cẩm cay của lão đại nhà họ, đợi đến khi sự việc ở S thành kết thúc, rất có thể họ ngay cả tinh hạch để vào căn cứ cũng không đủ để nộp.

Quy tắc của căn cứ sinh tồn, dị năng giả cấp càng cao thì khi ra vào thành càng phải nộp nhiều tinh hạch, để ngăn những dị năng giả cấp quá cao không muốn phát triển mà chỉ sống qua ngày. Ví dụ như Minh Dịch, vì ăn, cái gì cũng không quản =. =

Vương Mãnh trong lúc giao lưu với Luke biết được đội Hấp Thiết đóng quân ở khu vực đi bộ này. Nhìn tình hình đồng đội của mình hôm nay, anh cố ý hỏi có thể tạm thời thu nhận bốn người họ hay không, ngày mai họ sẽ thu dọn lại địa điểm đóng quân ở đây. Dù sao bún thập cẩm cay là thứ tốt, lại còn có đội Hấp Thiết ở gần. Đùi a, dựa dẫm một chút chắc là được chứ?

Nơi họ đóng quân ban đầu nói thật không tính là quá xa, chỉ cách vài con phố. Nhưng từ khi biết chỗ tốt của bún thập cẩm cay, họ cũng định tìm một điểm đóng quân mới. Đêm nay, đội ngũ của họ lại coi là “già yếu tàn tật”. Trận chiến khốc liệt buổi tối hôm đó, bốn con Zombie chỉ bị đẩy lùi, không hẳn đã bị giết chết. Ai biết con Zombie đó có quay lại hay không.

Luke nghe lời thỉnh cầu, nhìn Minh Dịch đã chìm đắm trong bún thập cẩm cay không còn tâm trí nào khác, rồi nhìn bốn người Vương Mãnh. Không nói là anh nhìn người trăm phần trăm chuẩn xác, nhưng bốn người Vương Mãnh không giống loại người đầy mưu mẹo, tính toán. Có lẽ lời thỉnh cầu được thu nhận đêm nay đã tiêu hao hết tâm kế của vị đội trưởng này.

Sau khi Luke đồng ý thỉnh cầu của họ, họ cũng không nói thêm gì nữa, tăng tốc ăn bún thập cẩm cay, hỏi thăm ông chủ về vấn đề làm sạch hộp cơm. Không còn cách nào, lần này chén quá lớn, ông chủ cũng mượn nước của họ, tiện thể làm sạch luôn thì có lẽ là được. Quả nhiên, Mai Thi không từ chối, còn cho họ một ít nước rửa bát.

Đến khi cả đoàn người đội Hấp Thiết cũng ăn xong bún thập cẩm cay, một đám người rời khỏi tiệm bún thập cẩm cay của tiểu Thi. Lúc này trong tiệm mới yên tĩnh.

“Hệ thống?” Mai Thi lấy ra một viên tinh hạch cấp hai, “Cho ta rút thăm mười lần cấp thấp đi.”

【Không suy nghĩ một chút trung cấp sao?】 Hệ thống 666 sâu kín hỏi.

“Không cần.” Mai Thi khoát tay. Cô hiện tại thực sự hết tiền, không bằng thỏa mãn một chút nhu cầu của mình. Đáng tiếc, trong bể thưởng không có mạng cũng rất không vui

Một bộ giữ ấm sẽ không thay đổi bẩn tiểu váy, cơm trưa có thịt ba ngày 4, cơm nước gấp bội ba ngày 3, thể chất không ăn béo thể nghiệm một ngày, thể chất vĩnh cửu không ăn béo.

“Trời ơi!!! Không ăn béo!!!!” Mai Thi mắt sáng rực lên. Hệ thống 666 đột nhiên cảm thấy hướng đi chương trình của mình không đúng. Nhìn Mai Thi chằm chằm về phía tủ thực phẩm, hệ thống 666 cảm thấy sau này nó phải thường khuyên chủ nhân ăn ít một chút, không thì nó cảm thấy chủ nhân sẽ chiếm hết những thứ này mất.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play