Ba người vừa bị Minh Dịch coi nhẹ, mắt thấy Mai Thi và Minh Dịch tương tác, chỉ có thể nói “lão bản NB”. Làm đồng đội, Minh Dịch nổi tiếng là khó tiếp xúc. Ba người họ rõ như ban ngày, dám đụng vào anh ta, bất luận nam nữ, đều sẽ nhận một tia sét chào hỏi. Hừ, cái cảm giác đó thật sảng khoái…

Đợi đến khi Minh Dịch đi vào lần nữa, cái túi bẩn bẩn vừa rồi của anh ta cũng không còn nữa. Tay anh ta cầm thẳng những tinh hạch đủ để anh ta chọn món, đưa cho Mai Thi, rồi nói: “Theo đề cử trên bảng đen, bát mì buổi sáng của tôi không mang đi. Nếu chưa giữ lại, vậy tôi sẽ thêm tiền cơm hộp.”

“Không cần. Đã thanh lý cho ngươi rồi, vẫn còn. Lần này ăn xong nhớ mang đi. Nếu cảm thấy có dầu tràn ra, bên này tôi cho ngươi thêm chút nước rửa bát, tự ngươi ra ngoài rửa sạch sẽ.” Mai Thi ôn nhu nói, Minh Dịch nghe thấy vô cùng vui vẻ.

“Đúng rồi, ba vị kia là đồng đội của ngươi.” Thuận theo ngón tay Mai Thi, Minh Dịch nhìn về phía các đội hữu mấy ngày không gặp. Khuôn mặt không biểu cảm, không muốn nói lời nào.

“Lão đại.” Vương Hạo là người đầu tiên cười hì hì chào hỏi anh ta. Lý Phỉ Phỉ thấy Minh Dịch trên mặt không có biểu tình không vui, trong lòng cũng hơi thở phào nhẹ nhõm. Còn Luke…

“Trời ơi, lão đại, hai ngày nay ông đi đâu vậy? Trên đường đi bộ đàm ông cũng không đáp! Xác Zombie còn có người nhặt chỗ tốt. Ông nói xem, vạn nhất ông xảy ra chuyện thì chúng tôi biết làm sao?! Ôi trời, không phải chỉ là mì ăn liền quá hạn, không cho ông ăn thôi sao? Cái loại mì ăn liền này qua một năm rồi thì cũng sắp quá hạn rồi mà~ Không thể nói là thành phố S không có động vật biến dị cho ông nướng thịt, ông liền không muốn đến, còn giở chứng… ”

Đại khái đã quen với sự lải nhải của Luke, Minh Dịch vẫn bình chân như vại, tiếp nhận Oden Mai Thi làm cho mình, rồi tự giác tìm chỗ ngồi bắt đầu thưởng thức mỹ thực, không cho anh ta một chút phản ứng nào.

Luke tự mình nói đến khô miệng, nhìn Minh Dịch không có phản ứng, trong lòng cũng biết đại khái Minh Dịch hai ngày nay rời đội trốn đi, cơn giận đã không còn. Bằng không thì cũng sẽ không ngồi ở đây nghe anh ta lải nhải lâu như vậy.

Minh Dịch, đội trưởng tham ăn, trừ việc khó tiếp xúc, sở thích duy nhất chính là ăn. Có thể chọc giận anh ta vẫn là liên quan đến ăn uống. Lần này đến thành phố S, Minh Dịch lúc đầu cũng là vì thành phố S không có quá nhiều động vật biến dị có thể đi săn làm đồ nướng, mỗi ngày không có đồ ăn ngon nên rất không vui.

Kết quả hai ngày trước, ở một góc phố hàng rong, anh ta phát hiện một thùng mì tôm. Anh ta nhìn xem hạn sử dụng vừa mới qua, Minh Dịch không tin tà, rất muốn ăn. Dù sao mì tôm loại thực phẩm rác này mặc dù không quá dinh dưỡng, nhưng rất thơm, đặc biệt đối với người của bọn họ lúc này thì sức hấp dẫn không hề nhỏ.

Và sau đó, Minh Dịch đã bị ba người đồng đội ngăn cản. Kết quả trong cơn tức giận, anh ta liền rời đội trốn đi.

Người khô sự tình?

Trong lòng mặc dù muốn phàn nàn, nhưng Luke trên mặt vẫn cười híp mắt, rèn sắt khi còn nóng hỏi: “Ăn xong chúng ta tiếp tục làm nhiệm vụ?”

Lần này Minh Dịch mới có một chút phản ứng, ngẩng đầu nhìn về phía anh ta, nói: “Đi ra ngoài rẽ phải có một cái quán trọ nhỏ. Ngươi nhớ kỹ mang xe ra, chúng ta ngay tại đó làm cứ điểm, Zombie ta đều dọn dẹp sạch sẽ rồi.”

“Vâng!” Được đến câu trả lời của Minh Dịch, ba người bọn họ cũng hết sức cao hứng. Mà Mai Thi lại đang tính toán thu nhập vừa rồi.

【 Chậc chậc chậc, cái đội này thật có tiền. Hì hì. 】 Mai Thi trong ý thức nói chuyện với hệ thống, 【 ăn cái gì, điểm cái đơn đều hào phóng như vậy! Ngươi xem, bốn người này cơ bản đều tìm ít nhất hai cái tinh hạch cấp hai. 】

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play