“Ôi……” Minh tiêu cúi đầu cười nhạo, ngẩng đầu nhìn về phía đã từng đối với hắn ký thác sâu sắc hi vọng sư phó, ánh mắt lóe lên một tia áy náy, thấp giọng nói, “sư phó ngươi từng nói, tu kiếm người đều là đứa ngốc, đồ nhi dù không còn tu kiếm, lại……” Cũng không biết lúc nào cũng ngây ngốc.

“Ngươi là thật sự chỉ vì ăn một miếng mà nhập đạo sao?” Mai Thi ngồi cùng Minh Dịch trên đỉnh núi ngoài thành S, ngắm sao, nhịn không được hỏi lại.
“Ừm.”
“Ngon vậy sao?”
“Không, chỉ là…” Minh Dịch nhìn bầu trời đêm trăng sáng sao thưa, nói khẽ, “Ta lúc nhỏ gặp biến cố gia đình, thuở nhỏ theo sư phụ về núi. Trong các sư huynh đệ, ta là nhỏ tuổi nhất. Các sư huynh bận tu luyện, ta cũng theo họ tu luyện. Mọi người ban đầu ít giao lưu, dần dà ta trở nên không hiểu nhân tình, không hiểu nhân sự. Sư phụ từng nói Vô Tình Kiếm đạo là lựa chọn tốt nhất cho ta.”
“Chắc hẳn rất tịch mịch.” Mai Thi dựa vào vai Minh Dịch, ghé vào tai hắn thở dài, “Không hiểu nhân tình, không hiểu nhân sự, không tiếp nhận được thiện ý của người khác, bản thân cũng không thể biểu đạt tình cảm tốt đẹp với người khác…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play