Mà Zombie Băng Nguyệt đứng trên bàn rõ ràng nhìn thấy Mai Thi, ánh mắt nàng lúc này trong trẻo và có ánh sáng, cong lên về phía Mai Thi, so với lần trước ở trong quán, ánh mắt nàng còn vẩn đục hơn cả tiểu loli Zombie.

Không dám động đậy, dám động. TvT

Mai Thi bị ánh mắt lạnh như dao kia lướt qua một vòng trên người, sợ đến ngồi ngay ngắn, lưng thẳng tắp, một giọt mồ hôi lạnh xẹt qua thái dương.

【Đây chính là cái mà ngươi nói cấp bảy đại lão sao?】

【Không biết, ta…… Ta đo không ra cấp bậc của nàng.】

【A…… Ừm? Ngươi…… Ngươi đều đo không ra, chẳng lẽ nàng không chỉ cấp bảy?】

【Meo ~ Có lẽ vậy.】

【Ta đi, nb a, cao cấp như vậy cấp.】 Mai Thi đặt ánh mắt lên người Zombie Băng Nguyệt. Một lớn một nhỏ hai “mỹ nhân” trên sân khấu tạo đủ loại dáng vẻ. Đám Zombie dưới sân khấu cũng bắt đầu điên cuồng hơn, tay vung vẩy bún thập cẩm cay Mai Thi phát, gào thét điên cuồng về phía trên bàn.

Mai Thi ngồi đó, càng ngày càng đáng thương bất lực giữa đám zombie, ngoan ngoãn nhìn chằm chằm trên đài, bộ dáng như học sinh tiểu học sợ bị giáo viên chủ nhiệm bắt gặp đi trốn học.

0. 0 Không dám động đậy, dám động, đại lão đang nhìn ta.

Lúc này, Zombie Băng Nguyệt đưa tay lên đỉnh đầu, viên pha lê màu xanh nhạt trong nháy mắt hóa thành bột mịn, đồng thời bột phấn đó dưới ánh trăng càng thêm lấp lánh không thể tưởng tượng nổi. Tiếng gào thét của đám Zombie xung quanh đột nhiên đạt đến đỉnh điểm.

“Ngao ngao!!!!”

“Hống hống hống!!!”

“Rống chít rống!!!”

“Ta chịu không nổi!” Mai Thi thực sự nhịn không được che lỗ tai. Thính giác của nàng đã có biến hóa, nàng cũng không muốn màng nhĩ bị phá hủy bởi những tiếng động có thể gọi là tạp âm này.

So với sự cuồng nhiệt của Zombie, bột phấn tinh thể rơi xuống đồng thời Thiểm Điện vụt lẻn đến chỗ bụng của Lục Lục, thậm chí còn rùng mình một cái, hắt hơi nhẹ.

【Lục Lục sao vậy?】 Mai Thi chú ý tới biến hóa của Thiểm Điện. Lúc này Thiểm Điện giật mình, triệt để cuộn thành một cục trên bụng Lục Lục, cố gắng cọ xát, thỉnh thoảng cái đuôi gần như không nhìn thấy kia còn run lên, cực kỳ đáng yêu.

【Nó lạnh.】

【A? Sao nó lại lạnh vậy?】 Mai Thi cúi đầu nhìn Thiểm Điện, lại nhìn quanh. So với sự cuồng nhiệt của đám Zombie, ba người bọn họ dường như không quá bình thường.

Ta thường xuyên vì mình không đủ biến thái mà không hòa hợp với các ngươi

【Túc chủ, ngươi mặc quần áo cửa hàng cung cấp, nhiệt độ luôn ổn định nên đương nhiên không có cảm giác meo ~】 Lục Lục liếm liếm móng vuốt, lại dùng móng vuốt sờ sờ bộ lông của Thiểm Điện giải thích nói: 【Cơ thể ta là chủ não cho nên tự nhiên không phải cái gì nhục thể phàm thai. Nhưng Thiểm Điện không giống, Thiểm Điện là động vật, nhiệt độ xung quanh đột ngột hạ xuống nó rất rõ ràng.】

【Nhục thể phàm thai là dùng như vậy sao cái từ này?】

【Ngươi có nghe ta nói lời nào không meo ~ Túc chủ ngươi đứng đắn một chút meo ~】

Hơi xấu hổ, Mai Thi cười cười, sờ sờ mũi, gật đầu, nói: 【Tiếp tục tiếp tục.】

【Hừ ~ Hiện tại nhiệt độ ở đây có lẽ đã hạ hơn năm mươi độ và còn có xu hướng hạ xuống.】 Nghe Lục Lục nói, Mai Thi không thể tin được, còn không tin tà, nàng bật một luồng khí nóng lên xem. Kết quả giống như trên 0 mấy lần là có thể nhìn thấy sương trắng, đúng không?

Cho nên nàng vừa rồi là phạm sai lầm ngu ngốc sao?

Tiếp đó, Mai Thi cảm thấy gáy đau nhói.

“Ai ui!” Mai Thi ôm gáy. Vừa rồi nàng rõ ràng cảm thấy có thứ gì đó đánh vào gáy mình bằng chiếc muỗng. Tuy lực không lớn, nhưng cú đánh bất ngờ đó vẫn rất đau. Tuy nhiên, nàng rất nhanh nhìn xuống chân mình và thấy thủ phạm là một quả trứng chim cút bị đông cứng.

=. =

Mai Thi quay đầu nhìn quanh. Quả nhiên có một Zombie đang cầm xiên bún thập cẩm cay, vung vẩy như đang tiếp ứng đèn hiệu. Phía trên thiếu một quả trứng chim cút nhưng cũng không hề hay biết.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play