Tô Cẩm và Lục Hạo bước vào cửa, đã thấy Lý Tú Anh và Nhiếp Thanh ngồi cùng nhau, một người trước mặt một bao khăn giấy xem phim truyền hình, trong thùng rác đã vứt đầy khăn giấy……
Nếu không phải cả nhà phí hết sức lực giải thích với Nhiếp Thanh rằng người trên TV không phải vì ai mà diễn trò, mà là diễn cho cả nước xem, thì có lẽ Nhiếp Thanh buổi tối lại thức khuya xem phim.
Lý Tú Anh cũng là người mê TV, nhưng bà rất ít xem loại phim thần tượng tuổi teen này, nhưng xem bộ phim này cũng cảm thấy lòng chua xót, chàng trai đẹp trai nam phụ kia, bà xem mà cũng thấy tan nát cõi lòng, thế là ngồi xem cùng Nhiếp Thanh và khóc.
Tô Cẩm tấm tắc kỳ lạ, xem ra nàng có thời gian nên tải nhiều phim truyền hình về máy tính và ổ cứng.
Mấy người cùng nhau đi đến siêu thị lớn nhất, vào siêu thị, Tô Cẩm kéo ra mấy chiếc xe đẩy phân cho mọi người, thế là mỗi người một chiếc xe đẩy bắt đầu mua sắm, ngay cả Nhiếp Thanh và Lâm Tu Viễn cũng là mỗi người một giỏ hàng.
Cân nhắc Lý Tú Anh đã lớn tuổi, Tô Cẩm không để bà ngoại đẩy xe, mà đi cùng bà ngoại.
“Tiểu Lâm tử, những thứ kia đều tùy tiện lấy bỏ vào, không cần trả tiền sao?” Nhiếp Thanh cũng là lần đầu tiên đi siêu thị, đối với hình thức mua sắm này còn rất không quen, nhưng nhìn thấy mọi người đều tự nhiên mà vậy bỏ đồ vào, một lúc sau anh ta cũng quen thuộc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT