Lưu Gia Kình nằm trong số những người này. Hắn cười lạnh một tiếng, những người này thật sự là ngu xuẩn. Sớm một chút chuyển đến căn cứ chẳng phải tốt hơn sao? Tại khu tránh nạn tuy có cơm ăn, nhưng nơi này càng ngày càng không an toàn. Mỗi ngày đều có rất nhiều binh sĩ bị thương và tử vong. Thành tây bên kia tốt hơn bao nhiêu. Hắn mặc dù chỉ đi theo Lương Cửu Huy một lần, nhưng dáng vẻ của khu biệt thự kia đã khắc sâu trong đầu hắn.
Lần trước hắn vì kịp thời truyền tin tức, Lương Cửu Tình và Trịnh Diệu Diệu bên kia cũng không tiếp tục muốn đẩy hắn vào chỗ chết nữa. Mà Lương Cửu Huy cũng không đề bạt hắn như hắn nghĩ, chỉ cho hắn một chút đồ ăn làm ơn.
Thật ra hắn cũng thấy đủ rồi. Dù sao hắn đã từng cùng Tôn Di Tuyết làm những chuyện như vậy đối với Trịnh Diệu Diệu. Lương Cửu Huy biết rõ điểm này mà không xử lý hắn, đã coi như là tốt rồi. Dù sao cái tên Triệu Bân đáng chết kia cũng đã chết rồi, mục đích của hắn cũng đã đạt được.
“Đại ca, ngày mai ngươi liền đi theo bọn họ đến căn cứ sao?” Trên mặt đất sát vách, một cô gái trông có vẻ nhu nhược dựa vào tường hỏi hắn.
Hắn kỳ thật cũng không quen với cô gái này. Cô gái này mới đến khu tránh nạn này gần đây. Chỉ là vì mỗi tối cô ta đều bị những người đàn ông khác nhau gọi đi, trở về lại mang theo vẻ mặt đầy vết thương, khiến hắn nhớ tới Tôn Di Tuyết trước đó.
Thật sự là, cũng buồn nôn như nhau.
Lưu Gia Kình thầm nghĩ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play