Hoàng Nhuỵ gần cửa sổ lẩm bẩm.
Bất quá chuyện này cũng không liên quan gì đến các nàng. Mấy trị liệu sư mệt mỏi cả ngày sau khi trò chuyện một chút liền nặng nề ngủ thiếp đi.
Cao Chân Chân càng cảm thấy nơi này thật sự đáng sợ. Lúc trị liệu bệnh nhân, nàng cũng nghe nói không ít chuyện. Mấy tòa nhà liền kề với tòa nhà này của các nàng đều là phòng thí nghiệm, bên trong dường như tiến hành đủ loại thí nghiệm.
Một ngày trước, có một thương binh được đưa đến phòng trị liệu của nàng. Thương binh đó trên người có vết thương ở các mức độ khác nhau. Nàng nhìn ra được, vết thương rõ ràng nhất là do người gây ra, hơn nữa còn có dấu vết khâu lại. Nhưng vì luôn có người canh giữ bên cạnh, nàng chỉ dám trị liệu chứ không dám hỏi bất cứ điều gì.
Ánh mắt tuyệt vọng và chết lặng của thương binh đó, đến bây giờ nàng nhớ lại vẫn còn thấy rùng mình.
Không biết Triệu Giai và những trị liệu sư khác có phải vì thấy nhiều những thứ khủng khiếp này rồi hay không, mà nơi này các trị liệu sư đều tuyệt đối phục tùng sự quản lý. Giống như một đám dê ngoan ngoãn mặc người làm thịt, không ai dám phản kháng, cũng không ai muốn phản kháng…
Nếu có cơ hội thì tốt rồi. Nếu có cơ hội, nàng nhất định phải chạy khỏi nơi này, sẽ không bao giờ đến cái nơi khiến người ta cảm thấy tuyệt vọng này nữa…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT