Mấy người đàn ông nhìn nhau, những nhân vật quan trọng của căn cứ đều đến rồi. Nếu không, bọn họ vẫn nên kiềm chế một chút, tạm thời dừng lại đi, vạn nhất uống say không cẩn thận nói ra điều gì không nên nói, thì thật xấu hổ.
“Các ngươi đừng để ý, lão già ta tuổi lớn rồi, cũng muốn góp vui.”
Lương Vệ mặc một bộ trang phục thường ngày giản dị vừa cười vừa nói. Tuy rằng tóc mai của ông đã bạc trắng, nhưng khí chất của người từng ở vị trí cao vẫn hiển lộ rõ ràng trong lời nói và cử chỉ.
Tô Cẩm hơi xúc động, kỳ thực tuổi của Lương Vệ cũng không lớn lắm, cũng chỉ lớn hơn Tô Hướng Triết mấy tuổi, có lẽ là do trước đây vất vả quá độ nên tóc đã sớm có dấu hiệu bạc trắng.
Nàng vừa cười vừa nói: “Lương thúc, ngài đừng khách sáo, chúng tôi chỉ mong ngài có thể đến, chúng ta trong những ngày như thế này nên thường xuyên qua lại hơn.”
“Đúng vậy, đúng vậy, bồng tất sinh huy.”
Lâm Thiên Tuệ cũng bưng mấy chén nước tới, đặt trên bàn trà nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play