Cảm giác mềm mại sung mãn, nhịp tim đều đặn hữu lực, còn có hơi ấm xuyên qua lớp vải mỏng. Lục Phi lúc này chỉ cảm thấy mặt có chút nóng lên, cổ họng ngứa, không ngừng muốn nuốt nước bọt. Nàng rất bực mình, lúc trước nhìn Tào Chính Tự trần truồng, nàng đều không có cảm giác gì, tại sao bây giờ tùy tiện sờ mó lại cảm thấy tim đập nhanh hơn?
"Cái kia, ta đột nhiên nghe thấy bé con khóc, ta đi ra xem một chút..."
Lục Phi sợ mình chảy máu mũi, vội vàng muốn mượn cớ rời đi, giãy giụa rút tay ra, bước chân vội vàng đi ra ngoài. Mà Tào Chính Tự ở phía sau nàng, khẽ cười nhếch môi. Tiếng cười lọt vào tai, làm ngứa tim nàng, ngay cả ra cửa cũng suýt trượt chân.
Vất vả rời khỏi phòng có Tào Chính Tự, Lục Phi mới phát giác cả người bình thường. Nàng vội chạy đến đồng ruộng tìm Vinh Phỉ Phỉ, ôm đứa bé vào lòng.
"Bé con mượn ta hai ngày, đợi Báo Tử khỏe ta trả lại ngươi."
Nói xong, không đợi Vinh Phỉ Phỉ từ chối đã ôm tiểu sữa bé con chạy về nhét vào ngực Tào Chính Tự. Ừm, có đứa bé làm phiền hắn, sẽ không nghĩ những chuyện lung tung nữa.
Nhìn Tào Chính Tự quả nhiên ôm tiểu sữa bé con với vẻ mặt tình thương của cha, Lục Phi rốt cục thở phào, chạy đến chỗ phụ tử nhà họ Lục đang cuồng rút roi lớn, để bọn họ nếm thử cảm giác thân tình như mưa to.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT