Trần Chính Dương khóc đến nước mắt nước mũi giàn giụa, bốn cái chân chó vẫy vẫy trong không trung, trông rất buồn cười.
Lục Phi bị tiếng gào của hắn làm phiền, lại vung tay dùng tay bịt miệng hắn lại.
“Khóc khóc khóc, chỉ biết khóc, phúc khí đều bị ngươi khóc hết rồi,” Lục Phi nhét vào tay Trần Chính Dương một viên thuốc “Đây là thuốc đặc hiệu của người đã cứu ta, uống thứ này rồi ngủ một giấc là ngươi sẽ ổn.
Chờ ngươi sống, nhớ kỹ ơn cứu mạng của ta, đến lúc đó đem cả Trần gia giao vào tay ta.”
Trần Chính Dương mê man đi mà không kịp phản ứng lại lời của Lục Phi.
Lục Phi lấy dụng cụ sơ cứu trong hiệu thuốc ra bắt đầu khâu vết thương cho hắn.
Cháu trai này đúng là có vận chó cắn, bị Lục Tuyết đâm mấy đao vậy mà không hề tổn thương đến nội tạng, chỉ để lại chút máu, khâu lại vết thương nghỉ ngơi một hồi là không có bất kỳ di chứng nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play