Khả năng vẽ bánh nướng của Lục Phi càng ngày càng tốt, nhìn bộ dạng Vương Tài Tuấn lệ rơi đầy mặt, rất là kiêu ngạo vỗ vỗ bờ vai của hắn.
“Tam thúc, ta đây bất quá là làm tròn nghĩa vụ của người Vương gia, ngươi không cần quá cảm động.”
“Ô ô ô, không phải, là ngươi giẫm vào chân ta rồi!!!”
Vương Tài Tuấn đau đến muốn biến hình, Lục Phi lúc này mới mau chóng dịch chân ra.
Mặc dù chân đau đến muốn mạng, nhưng Vương Tài Tuấn trong lòng lại kích động không thôi, nhiều thứ như vậy…… Đều đưa về Vương gia…… Hắn đây không phải là phát tài sao.
Một giây sau, Lục Phi vỗ tay, mấy người đại hán vạm vỡ canh giữ ở cách đó không xa đi tới.
“Vương thiếu, có dặn dò gì.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play