Tô Cức lười nhìn sắc mặt bọn họ, nói với dì trông coi Mạnh Hiểu Du: "Con bé nghịch ngợm đó tỉnh chưa?"
"Tiểu thư..." Dì nhìn Tô Lãm Nguyệt đi theo vào, xưng hô thay đổi: "Mạnh tiểu thư vừa tỉnh, nói lát nữa sẽ xuống ăn cơm."
Tô Cức hừ lạnh: "Xem ra nó thức thời."
"Mạnh Hiểu Du về rồi?" Tô Lãm Nguyệt vẫn còn mơ hồ cuối cùng cũng có phản ứng, nàng ta gấp gáp nắm lấy vạt áo của bố: "Bố..."
"Ngươi đừng gọi ta là bố, ta không có đứa con gái không biết xấu hổ như ngươi."
Tô Cức vốn tính tình không tốt, giờ lại đang tức giận, nói năng khó tránh khỏi lời lẽ khó nghe, người nói vô tâm, người nghe có ý, giống như cọng rơm cuối cùng đè chết con lạc đà, lay động dây thần kinh nhạy cảm của Tô Lãm Nguyệt.
Sắc mặt vốn đã rất khó coi của nàng ta trở nên dữ tợn: "Đúng, ta không phải con gái của ngươi, chỉ có Mạnh Hiểu Du mới là con gái của ngươi đúng không? Ngươi có nàng rồi, thì không cần ta nữa, mười mấy năm nuôi dưỡng tính là gì, cuối cùng cũng không bằng quan hệ huyết thống."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT