Tô Nguyệt cảm thấy, đây là cơ hội trời cho để mẹ con nàng làm hòa.
“Ngươi mấy ngày nay, sợ là… đã chịu không ít khổ.”
Nàng từ trên giường ngồi dậy, sau đó liền nhìn thấy khuôn mặt nhỏ phúng phính của Mạnh Hiểu Du, có chút béo hạnh phúc, giống như một con mèo vốn tưởng rằng bị bỏ rơi ở bên ngoài, sẽ không đủ ăn không đủ mặc, ai ngờ người ta đã được người khác nhận nuôi, còn nuôi béo múp, mỡ màng, so với lúc ở nhà còn thoải mái hơn biết bao nhiêu…
Tô Nguyệt: “……” Sao lại như vậy?
Tô Nguyệt nghẹn lời, một lúc lâu sau mới an ủi nói: “Xem ra ngươi tự chăm sóc bản thân rất tốt.”
Ít nhất ở bên ngoài không bị thiệt.
Bên cạnh Tô Cức không biết sao, đột nhiên sắc mặt biến đổi: “Là cái tên tóc vàng hôm đó?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT