Trước khi rời đi, nó nổi cơn tam bành, ném những con người kia lên.
Không có ký sinh trùng của nó, cái cây kia cũng "chết", vì vậy sau đó Mạnh Hiểu Du và những người khác lại xuống đường hầm, liền nhìn thấy một cây thực vật biến dị đã chết.
Cái cây đó, nó vất vả lắm mới nuôi lớn được, lúc rời đi vô cùng không nỡ, nó nói đến đây, đầy bi thương vặn vẹo cái eo nhỏ thô ở hai bên, nói với Mạnh Hiểu Du: "Chíu~"
Ngươi cho ta một cảm giác rất thân thiết, có thể gọi ngươi là mẹ không?
Hy sinh một ký sinh trùng, đổi lấy một người mẹ, rất đáng giá. Dây leo nhỏ không hiểu gì cả, mơ hồ biết rằng, trong thế giới này, con người thường nói, vĩ đại và thân thiết nhất, chính là tình yêu của cha mẹ.
Đồng loại sinh ra sớm hơn nó, thể chất lớn hơn nó, lẽ ra phải là mẹ của nó.
Ma Cô một lần quen, hai lần thân, dù sao đã có một đứa con Tang Thi rồi, huống chi cái dây leo này còn là thực vật, gọi nó một tiếng mẹ thì có gì sai?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play