Nàng cảm thấy mình lại được rồi, không thấy sắc mặt âm trầm của người đàn ông phía sau vì lời khen của mình, nàng dùng eo dùng sức, liền nhảy ra khỏi ngực hắn.
Bùi Tư Niên giật giật mí mắt, nắm lấy vai nàng, nghiêm túc giáo huấn: “Được rồi lại quên đau.”
Mạnh Hiểu Du cử động chân, xấu hổ cúi đầu, “Vết thương còn chưa lành.”
Hàng mi nàng rủ xuống, giống như bàn chải nhỏ rung động, từ góc nhìn của Bùi Tư Niên, trông khuôn mặt càng nhỏ hơn, càng thêm đáng thương, hắn không biết Tiểu Bổn Qua đang thương xót cái gì, nhưng nhìn qua là khiến Tang Thi không khỏi mềm lòng.
Hắn nhận ra vừa rồi mình có lẽ quá nghiêm khắc, vì vậy có thể hạ giọng, dùng giọng nói dịu dàng nhất nói: “Lần sau không được như vậy.”
Trên đỉnh đầu mềm mại của Ma Cô, dựng lên một lọn tóc cứng đầu, lần sau còn dám.
Bị người đàn ông dùng tay áp xuống vô tình, vuốt ve, “Đứng yên đó, ta đi xử lý thực vật biến dị.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT